Hình-tượng
Là công việc tay người ta làm ra
Những thợ chạm-tượng đều là hư-vô , việc họ rất ưa-thích chẳng có ích gì .
Ai là kẻ tạo một vì-thần , đúc một tượng mà không có ích chi ?
Thợ rèn lấy một thỏi sắt nướng trên than lửa : Dùng búa mà đập , dùng cánh tay mạnh mà làm . Thợ mộc giăng dây : dùng phấn mà gạch , đẻo bằng cái chàng , đo bằng cái nhíp : Làm nên tượng người , giống hình người tốt-đẹp , để trong một cái nhà ,rồi thờ-lạy nó , làm nó nên một tượng chạm mà quỳ lạy trước mặt nó , cầu-nguyện nó mà rằng : Xin giải-cứu tôi , vì ngài là thần của tôi . Những người ấy không suy-xét . Trong bọn họ chẳng ai suy đi nghĩ lại , chẳng ai có sự thông-biết và khôn-sáng mà nói rằng : Ta đã lấy phân-nữa mà chụm ; đã hấp bánh trên lửa than ; đã quay thịt và ăn rồi ; còn thừa lại , ta dùng làm một vật gớm-ghiếc sao ? Ta lại đi cúi mình lạy một gốc cây sao ? Há chẳng phải là đồ giả-dối sao ?
Hình-tượng có miệng mà không nói , có mắt mà chẳng thấy , có lổ mũi mà chẳng ngửi . Có chơn , nào biết bước đi . cuống họng nó chẳng ra tiếng nào .
Phàm kẻ nào làm hình-tượng , và nhờ-cậy nơi nó , đều ở trong hồ có lửa và diêm cháy đời-đời .
Amen .
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét