Chủ Nhật, 15 tháng 4, 2012

Diệu kỳ


Diệu kỳ
Sự kính sợ Đức Giê-hô-va là khởi đầu sự tri thức; Song sự tri thức lấy làm dễ cho người thông sáng. Tránh khỏi đều ác, ấy là sự thông sáng: không lìa bỏ giềng mối Chúa. Thông hiểu hơn kẻ già cả, vì có gìn giữ các giềng mối Chúa. Hiểu biết con đường giềng mối Chúa, Thì sẽ suy gẫm các công việc lạ lùng của Chúa.
      Hỡi Giê-hô-va, là Đức Chúa Trời, Đức Chúa Trời là thần, thần thì không có thịt xương. Vì ta là Đức Chúa Trời, không phải là người; ta là Đấng Thánh ở giữa ngươi. Đức Chúa Trời phán rằng: Ta là Đấng Tự Hữu Hằng Hữu; Đấng ngự trên ngôi phán rằng: Nầy, ta làm mới lại hết thảy muôn vật. Đoạn, lại rằng: Hãy chép; vì những lời nầy đều trung tín và chơn thật.  Ngài lại phán cùng tôi rằng: Xong rồi! Ta là An-pha và Ô-mê-ga, nghĩa là đầu tiên và cuối cùng. Kẻ nào khát, ta sẽ lấy nước suối sự sống mà ban cho nhưng không. Kẻ nào thắng sẽ được những sự ấy làm cơ nghiệp, ta sẽ làm Đức Chúa Trời người và người sẽ làm con ta. Còn những kẻ hèn nhát, kẻ chẳng tin, kẻ đáng gớm ghét, kẻ giết người, kẻ dâm loạn, kẻ phù phép, kẻ thờ thần tượng, và phàm kẻ nào nói dối, phần của chúng nó ở trong hồ có lửa và diêm cháy bừng bừng: đó là sự chết thứ hai.
     Những lời ta phán cùng các ngươi đều là thần linh và sự sống.Nhưng lời Chúa còn lại đời đời. Và lời đó là đạo Tin Lành đã giảng ra. Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất. Vả, đất là vô hình và trống không, sự mờ tối ở trên mặt vực; Thần Đức Chúa Trời vận hành trên mặt nước. Đức Chúa Trời phán rằng: Phải có sự sáng; thì có sự sáng. Đức Chúa Trời thấy sáng là tốt lành, bèn phân sáng ra cùng tối. Đức Chúa Trời đặt tên sự sáng là ngày; sự tối là đêm. Vậy, có buổi chiều và buổi mai; ấy là ngày thứ nhất. Đức Chúa Trời lại phán rằng: Phải có một khoảng không ở giữa nước đặng phân rẽ nước cách với nước: nước trên các từng trời, Chúa trải bắc cực ra trên vùng trống, treo trái đất trong khoảng không không. Đức Chúa Trời đã dựng nên thế giới và mọi vật trong đó, là Chúa của trời đất. Quyền quản trị và sự sợ hãi thuộc về Chúa: Ngài khiến hòa bình trong các nơi cao của ngài.  Nơi Đức Chúa Trời có sự khôn ngoan và quyền năng; Mưu luận và thông minh đều thuộc về Ngài.  Vì Đức Chúa Trời chẳng phải loài người, mà dám đối với Ngài, Để chúng ta cùng đi chịu phán xét. Nếu luận về sức lực, kìa, Ngài vốn quyền năng! Nếu nói về lý đoán, thì Ngài rằng: "Ai dám cáo kiện ta?". Nhưng làm thế nào cho loài người được công bình trước mặt Đức Chúa Trời? Nếu muốn tranh biện với Ngài. Thì một lần trong ngàn lần, loài người không thế đáp lời. Đức Chúa Trời có lòng trí huệ và rất mạnh sức: Ai cứng cỏi với Ngài mà lại được may mắn? Ngài dời các núi đi, Đánh đổ nó trong cơn giận Ngài; nhưng núi chẳng biết đến. Ngài khiến đất rúng động khỏi nền nó, Và các trụ nó đều chuyển lay; Ngài dạy biểu mặt trời, nó bèn chẳng mọc, Ngài đóng ấn trên các ngôi sao; Một mình Ngài trải các từng trời ra, Và bước đi trên các ngọn sóng biển; Ngài dựng nên sao bắc đẩu, Sao cày, và Sao rua, Cùng những lầu các bí mật của phương nam. Ngài làm những việc lớn lao, không sao dò xét được, Những dấu kỳ chẳng xiết cho được. Kìa, Ngài đã đi qua gần, mà không thấy Ngài, Ngài sang ngang trước mặt, nhưng chẳng nhìn thấy Ngài. Kìa, Ngài vớ lấy mồi, ai ngăn trở Ngài được? Ai sẽ nói với Ngài rằng: Chúa làm chi vậy? Thần đứng đó, nhìn không biết mặt.  Khi Đức Chúa Trời phán xét loài người, Thì chẳng cần khiến họ đến trước mặt Ngài hai lần đặng tra xét. Ngài hủy phá kẻ cường quyền không cần tra soát, Rồi lập kẻ khác thế vào cho; Bởi vì Chúa biết các công việc chúng, Đánh đổ chúng ban đêm, và chúng bị diệt đi. Chúa hành hại họ như người ác, Có mắt kẻ khác xem thấy; Bởi vì chúng có xây bỏ theo Chúa, Không kể đến các đường lối Ngài. Ai có chỉ dạy cho Ngài biết con đường của Ngài? Và ai nói rằng: Chúa có làm quấy? Hãy nhớ ngợi khen các công việc Chúa, Mà loài người thường có ca tụng. Mọi người đều đã ngoạn xem công việc ấy, Và loài người từ xa nhìn thấy nó. Phải, Đức Chúa Trời là cực đại, chúng ta không biết được Ngài; Số năm của Ngài thọ không ai kể xiết được. Vì Ngài thâu hấp các giọt nước: Rồi từ sa mù giọt nước ấy bèn hóa ra mưa, đám mây đổ mưa ấy ra, nó từ giọt sa xuống rất nhiều trên loài người. Ai có thể hiểu được cách mây giăng ra, và tiếng lôi đình của nhà trại Ngài? Kìa, Chúa bủa ánh sáng ra chung quanh Ngài, và che lấp đáy biển. Vì nhờ những đều ấy Ngài xét đoán các dân tộc; Ngài ban cho lương thực nhiều. Ngài giấu sấm sét trong tay Ngài, Và truyền nó phải đánh nơi nào. Tiếng sấm sét báo cáo việc Ngài, Và chính súc vật cũng đoán điềm dông mưa gần đến. Nhưng không ai hỏi rằng: Đức Chúa Trời, là Đấng Tạo hóa ở đâu?
   Ở trước mặt Chúa một ngày như ngàn năm, ngàn năm như một ngày. Chúa có mắt xác thịt ư? Chúa thấy như người phàm thấy sao? Các ngày của Chúa há như ngày loài người ư? Các năm của Chúa há như năm loài người sao? Vì một ngàn năm trước mắt Chúa Khác nào ngày hôm qua đã qua rồi, giống như một canh của đêm. Đức Giê-hô-va phán như vầy: Trời là ngai ta, đất là bệ chơn ta. Vì Đức Giê-hô-va, là Đấng đã dựng nên các từng trời, tức là Đức Chúa Trời đã tạo thành đất và làm ra nó, đã lập nó cho bền vững, chẳng phải dựng nên là trống không, bèn đã làm nên để dân ở, phán như vầy: Ta là Đức Giê-hô-va, không có Đấng nào khác! Khốn thay cho kẻ cãi lại với Đấng tạo nên mình! Ta là Đức Giê-hô-va, đã làm nên mọi vật, một mình ta đã giương các từng trời và trải đất, ai ở cùng ta? Ta là Đức Giê-hô-va; ấy là danh ta. Ta chẳng nhường sự vinh hiển ta cho một đấng nào khác. Đấng Thánh phán rằng: Vậy thì các ngươi sánh ta cùng ai? Ai sẽ bằng ta? Hãy ngước mắt lên cao mà xem: Ai đã tạo những vật nầy? Ấy là Đấng khiến các cơ binh ra theo số nó, và đặt tên hết thảy; chẳng một vật nào thiếu, vì sức mạnh Ngài lớn lắm, và quyền năng Ngài rất cao. Nào Ngài đã bàn luận với ai? Ai đã dạy khôn cho Ngài và dạy Ngài đường công nghĩa? Nào ai đã đem sự thông biết dạy Ngài và chỉ cho Ngài lối khôn ngoan? Kìa, các dân tộc khác nào một giọt nước nhỏ trong thùng, và kể như là một mảy bụi rơi trên cân.
     Nầy, ngày nay ta sẽ đi đường cả thế gian phải đi; vậy, hãy hết lòng hết ý nhận biết rằng trong các lời lành mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi đã phán về các ngươi, chẳng có một lời nào sai hết, thảy đều ứng nghiệm cho các ngươi; thật chẳng một lời nào sai hết. Vả, hễ các lời lành mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi đã phán được ứng nghiệm cho các ngươi thế nào, thì Đức Giê-hô-va cũng sẽ làm ứng nghiệm những lời hăm dọa của Ngài trên các ngươi thế ấy, cho đến chừng Ngài diệt các ngươi khỏi xứ tốt đẹp này mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi đã ban cho. Nếu các ngươi bội giao ước của Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi đã dặn biểu, nếu các ngươi đi hầu việc các thần khác, và quì lạy trước chúng nó, thì cơn thạnh nộ của Đức Giê-hô-va sẽ nổi phừng cùng các ngươi, và các ngươi bị diệt mất liền khỏi xứ tốt đẹp mà Ngài đã ban cho. Danh ta lấy làm diệu kỳ. 
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét